Trong từng giai đoạn lịch sử, không lúc nào thiếu vắng sự sáng tạo, kiên định, kiên cường của Đảng vì lợi ích đất nước, lợi ích dân tộc. Bên cạnh đó là sự tin yêu, kỳ vọng của Nhân dân. Điều đó thêm minh chứng, Đảng Cộng sản Việt Nam ngày càng trưởng thành càng khẳng định vị trí, vai trò đặc biệt, duy nhất đối với dân tộc Việt Nam. Đảng Cộng sản Việt Nam sẽ tiếp tục có thêm sức mạnh thực hiện hoàn thành con đường đi lên chủ nghĩa xã hội mà Bác Hồ đã chọn!
Mà mỗi một mùa xuân mới đến, khi được đi khắp đó đây để thu trọn vào tầm mắt hỉnh ảnh hùng vi, tráng lệ của đất trời quê hương thì trái tim lại dạt dào, đôi mắt lại sáng ngời niềm tin tưởng vào thời cơ, vận mệnh mới khi có ánh sáng của Đảng dẫn đường..!
Hà Giang phơi phới Mùa Xuân
Nghe nói Hà Giang xa xa lắm
Nơi địa đầu cực bắc Việt Nam
Nơi mà đá tạc muôn ngàn dáng đứng
Sừng sững mái nhà hùng vĩ bờ vai
Ôi Tổ quốc giang sơn ta đó
Ngàn muôn năm tráng lệ tuyệt trần
Nơi tim khô cũng tuôn trào máu nóng
Ta bỗng ước mình còn nữa thanh xuân...
Hà Giang trập trùng núi non hiểm trở
Nhưng chẳng hề ngăn cách bàn chân
Đường mềm mại uốn quanh như dải lụa
Chinh phục ta rồi... đâu phải ta chinh phục được Hà Giang...!
Bắt đầu qua cổng trời Quản Bạ
Ưỡn bầu ngực tròn đất quấn quýt mây
Ta đổ đèo Mã pí lèng huyền thoại
Lên Đồng Văn Mèo Vạc giữa lưng trời
Chợt gặp dòng sông xanh Nho Quế
Chiếc thắt lưng xanh nàng tiên lỡ làm rơi
Ngàn triệu năm vẫn lững lờ dưới núi
Ta mãi ngắm nhìn ngơ ngẩn không thôi...
Ngày ngắn quá chưa kịp vui đã tối
Qua đồn biên phòng là Lô lô Chải đây rồi
Nhà chình tường, hàng rào hoa xếp đá
Bếp lửa đón ta ấm áp nụ cười...!
Hà Giang không chỉ có thắng cố và rượu lá men ngô
Hà Giang còn có wifi internet
Những chàng trai cô gái Hmong
Ra đỉnh đá tai mèo hứng sóng..
Thế hệ trẻ sinh trong thời công nghệ
Tay trỉa ngô tay tictok iphone
Không chỉ biết nắm dây cương ngựa tía
Biết làm giàu từ đất đá và điều khiển ô tô...
Đêm biên cương ngon lành say ngủ
Đâu biết bình minh còn mang đến diệu kỳ
Qua cửa sổ cột cờ Lũng Cú
Cờ Tổ quốc bay như một giấc mơ...
Ôi! Tổ quốc giang sơn hùng vỹ
Mỗi ánh mắt nhìn đem say đắm không nguôi
Chẳng ở đâu ta thấy mình nhỏ bé
Như ở nơi này, địa đầu đất nước tôi..
Núi liền núi non sông liền một dải
Tiếng trầm hùng giữ nước của tiền nhân
Cứ vang vọng trong tim tha thiết mãi
Tự hào khôn nguôi...Tổ quốc mẹ hiền..!
Phạm Thị Diệu Hồng - GV TH Ngọc Khánh

